Thơ Radio: Em đừng đợi ngày không dài thêm nữa (Ruby Vân Anh)
Tác giả:
Ruby Vân Anh
Giọng đọc:
Tuấn Anh
Titi
25/01/2018 73
00:00
05:00
Còn nhớ cách đây chừng một năm, Thơ Radio đã giới thiệu tới các thính giả chùm thơ của tác giả Ruby Vân Anh qua số thơ radio “Em không sao, em ổn”. Đến bây giờ, hơn một năm trôi qua, cô gái ngày nào từng băn khoăn tìm kiếm tình yêu và bình yên cuối cùng đã tìm thấy bến bờ hạnh phúc của riêng mình. Xin chúc mừng tác giả Ruby Vân Anh và mong rằng mỗi chúng ta, dù có phải trải qua những thử thách, những tháng ngày cô đơn, thì sau cùng đều sẽ có một cái kết thật đẹp như vậy.
Ngày hôm nay, đến với chùm thơ của Ruby Vân Anh, chúng ta sẽ gặp một cô gái trưởng thành hơn trong tình yêu và cảm xúc. Những vần thơ của Vân Anh đi sâu hơn và tâm hồn con người, để thấy những góc khuất không dễ gì giãi bày, chia sẻ.

Cắt tóc
Anh à,
Người đàn bà ngồi xõa tóc bên thềm
Là để đếm từng sợi yêu thương đã nhuộm trắng thời thanh xuân của họ
Hay là để hong khô những tháng ngày mong nhớ
Để rồi khi buộc tóc lên
Chỉ còn một vẻ khô cằn nhức nhối.
Anh ơi,
Em cắt tóc rồi
Nhìn quá khứ rơi
Để trở thành một người rất khác,
Người con gái anh yêu ngày trước
Khuôn mặt đã góc cạnh hơn
Mái tóc co quắp như sợ vướng phải lỗi lầm
Chỉ một lần tung bay mà vương vấn bàn tay ai vuốt nhẹ.
Nhưng có một điều không thể,
Em không cắt nổi tự tình.

Bài thơ có cái tên khá ngắn gọn: Cắt tóc. Với một cô gái, mái tóc luôn là một trong những thứ quý giá nhất, được chăm chút nhất. Vậy mà giờ, phải cắt đi mái tóc ấy, có lẽ sẽ thật nhiều tiếc nuối, thậm chí xa xót. Nhìn từng lọn tóc rơi, nhìn quá khứ rơi, để rồi nhận ra mình đã trở thành một người khác, với khuôn mặt đã góc cạnh hơn, và mái tóc chẳng còn tung bay khi bàn tay ai vuốt nhẹ. Nếu chỉ dừng lại ở đó, có lẽ bài thơ Cắt tóc cũng sẽ rơi khỏi trí nhớ người đọc như từng lọn tóc rơi mà thôi.

Hai câu cuối của bài thơ như lời thú nhận bất ngờ, như giọt nước mắt chợt ứa trên khóe mắt: “Em không cắt nổi tự tình”. Mái tóc có thể cắt ngắn, ngoại hình có thể đổi thay, mà lòng em còn vương vấn. Cái tâm trạng vừa băn khoăn, vừa quả quyết, vừa tiếc nuối, vừa buông bỏ… đã được Vân Anh diễn tả thành công trong bài thơ này. Ruby Vân Anh cũng từng nói rằng: “Điều khó khăn nhất trên thế giới này, chẳng phải là thôi không tự tình nữa hay sao?”. Ở một bài thơ khác, cái tâm trạng tiếc nuối và vương vấn nọ lại được gửi gắm trong lời một chàng trai, giữa lễ vu quy của cô gái mình yêu

Buồn cũng khóc mà vui ta cũng khóc
Buồn cũng khóc mà vui ta cũng khóc
Nước mắt là vũ khí của dối gian
Em rơi lệ ngày vu quy hạnh phúc
Tôi ngước nhìn trời xanh thẳm ngút ngàn.
Em đã khóc vào ngày ta hò hẹn
Bởi niềm vui của đôi lứa bên nhau
Và nước mắt tôi rơi trong lồng ngực
Khi người đi còn để lại nỗi đau.

Ngày vu quy, ngỡ là chuyện vui, nhưng là chuyện vui của ai kia, còn với mình, đó lại là một ngày mà nước mắt “rơi trong lồng ngực” – khi mà người con gái nọ, đáng lẽ sẽ trở thành cô dâu của mình, giờ lại đang sánh đôi bên người, trở thành “vợ người ta”. Nếu để ý, bạn sẽ thấy trong mỗi khổ thơ đều có những giọt nước mắt. Dường như cả bài thơ là một giọt lệ lớn được chắt từ nỗi đau của chàng trai nọ. Đó là giọt nước mắt của dối gian; là giọt nước mắt ngày vu quy hạnh phúc của em; là giọt nước mắt em rơi ngày ta hò hẹn, để rồi kết lại bằng nước mắt tôi rơi trong lồng ngực – giọt nước mắt giấu vào trong, ẩn sau những nụ cười gượng và những lời chúc phúc. Oái oăm thay và cũng xót xa thay!

Cũng như bài thơ cắt tóc, Ruby Vân Anh sở trường khi viết về những nghịch cảnh giữa tâm trạng và thực tế: cắt tóc mà chẳng cắt nổi tự tình; giữa đám vu quy mà nước mắt thầm rơi. Ở một bài thơ khác, nữ tác giả đã nhận ra cái quy luật phũ phàng của muôn đời: “Muôn đời yêu là vậy/ Hứa để rồi chia tay!”. Những mối tình không trọn vẹn, những lời hứa dối gian, những giấc mơ tan vỡ… Nhưng cũng như mái tóc nọ, rồi sẽ dài ra. Giọt nước mắt sẽ được thay bằng nụ cười. Nên đừng đợi chờ hay tiếc nuối, bởi “ngày không dài thêm nữa”. Mời bạn đến với bài thơ tiếp theo
Em đừng đợi ngày không dài thêm nữa
Em đừng đợi vì bình minh chưa đến
Màn đêm này có đáng sợ thế đâu
Một ngày mới bắt đầu bằng tia nắng
Cũng sẽ mang mưa gieo rắc giọt sầu.
Đừng hoảng sợ vì một điều chưa biết
Thế gian này thực lắm chuyện bi ai
Nhưng lẽ nào niềm vui không thể có
Nếu em tin vào những giấc mơ dài.

Buồn là thật, đớn đau hoàn toàn thật
Không ai cười khi vết sẹo tấy sưng
Nhưng cần có dịu êm làm thuốc chữa
Hãy để tay anh xóa những mông lung.
Em phải đợi thêm bao thời gian nữa?
Để bình yên nhen nhóm ở trong lòng
Anh kiên nhẫn vì yêu em nhiều quá
Nhưng sợ một ngày em hóa hư không.

Em dứt khoát chịu một mình đơn lẻ
Giữa đất trời đôi lứa cạnh kề nhau
Và mải miết trong muôn ngàn phương hướng
Tìm một người yêu mãi đến kiếp sau.
Anh không hứa vì không tin lời hứa
Ràng buộc nhau đừng bởi những câu thề
Điều gì đến rồi sẽ cần phải đến
Hãy cùng anh sống trọn phút đam mê.
Em đừng đợi ngày không dài thêm nữa…

© Ruby Vân Anh – blogradio.vn
Giọng đọc: Titi, Tuấn Anh
Thực hiện: Tuấn Anh
Minh họa: Tuấn Anh

Thành Viên:
Ruby Vân Anh
Bình luận (0)