Món quà trên tuyết (Bóng mát tâm hồn)
Giọng đọc:
Blogradio
02/10/2017 0
00:00
05:00
Một mùa giáng sinh nữa lại sắp đến… Tuyết rời khắp nơi, phủ trắng mọi con đường, cành cây ngọn cỏ. Mọi người ai cũng trông thật ấm áp. Duy chỉ có một bà lão, đi hết con phố này đến con phố khác, chỉ bằng đôi chân trần. Bà lão bước lên xe bus. Những hành khách trên xe nhìn bà với ánh mắt ái ngại.
- Mình không thích phải nhìn thấy cảnh nghèo khổ này chút nào.- người tai xế nghĩ thầm
- Mẹ ơi, bà đi chân đất kìa. Mẹ nói những ai hư mới phải đi chân đất đúng không mẹ?
- An, không được chỉ vào người khác!
Bà cụ này chắc phải có con cái trưởng thành rồi chứ? Con cái của bà nên cảm thấy xấu hổ mới phải… Mẹ mình thật sung sướng. Bao giờ mình cũng quan tâm đầy đủ đến bà. Chẳng bao giờ để bà thiếu thốn thứ gì cả? Đó, ai cũng phải học cách tiết kiệm tiền. Nếu bà ấy biết tiết kiệm từ khi con trẻ thì bà ấy chẳng nghèo như bây giờ- Người mẹ nghĩ thầm
- Mình không thích phải nhìn thấy cảnh nghèo khổ này chút nào.- người tai xế nghĩ thầm
- Mẹ ơi, bà đi chân đất kìa. Mẹ nói những ai hư mới phải đi chân đất đúng không mẹ?
- An, không được chỉ vào người khác!
Bà cụ này chắc phải có con cái trưởng thành rồi chứ? Con cái của bà nên cảm thấy xấu hổ mới phải… Mẹ mình thật sung sướng. Bao giờ mình cũng quan tâm đầy đủ đến bà. Chẳng bao giờ để bà thiếu thốn thứ gì cả? Đó, ai cũng phải học cách tiết kiệm tiền. Nếu bà ấy biết tiết kiệm từ khi con trẻ thì bà ấy chẳng nghèo như bây giờ- Người mẹ nghĩ thầm

Một nam hành khách trên xe trông bộ dàng bà lão tội nghiệp quá, anh tiến đến trước mặt bà, đưa tờ tiền ra và nói:
- Tôi biếu bà. Bà nhớ mua đôi giày mà đi.
Một cậu nhóc ngồi phía sau thấy vậy, nghĩ thầm “Trời lạnh như vậy mà bà phải đi chân đất, tội nghiệp quá! Đôi giầy của mình thật ấm, hay là…”
- Bà ơi, bà đi giầy của cháu vào nha.
Vừa dứt lời cậu nhóc đã tháo đôi giày khỏi chân mình và nhanh tay xỏ đôi giầy ấm nóng vào chân bà lão
- Bà… bà cám ơn cháu- Bà lão nhìn cậu bé rưng rưng xúc động
- Cháu chào bà., cháu xuống bến này đây ạ!
Cậu bé xuống xe, bỏ lại sau lưng bao nhiêu con mắt tò mò hiếu kỳ của hành khách trên xe.
- Cậu ta làm sao thế nhỉ? Một thiên thần chăng?
- Không phải đâu mẹ ạ. Con đã nhìn rõ rồi mà. Anh ấy là người bình thường thôi. Và việc làm đó thật sự cũng chỉ cần một người bình thường.
Giọng đọc: Trọng Khương
Sản xuất: Công ty CP truyền thông VNNplus
Bình luận (0)