Cũng là của giả như nhau
Giọng đọc:
Blogradio
07/03/2017 182
00:00
05:00
Ngày xưa, có một vị Hoàng Đế lâm bệnh nặng, cái chết đang ngày một đến gần. Ông ta liền triệu tập văn võ bá quan trong triều lại:
- Trước khi băng hà, Trẫm muốn biết các khanh đánh giá và đối xử với Trẫm như thế nào. Theo các khanh, Trẫm là một Hoàng Đế tốt hay không tốt? Các khanh cứ nói thật lòng, đừng e ngại, đừng giả dối bất cứ điều gì. Trẫm không trách tội các khanh đâu và cam kết trước khi chết, Trẫm sẽ tặng cho mỗi khanh một viên ngọc quý làm kỷ niệm.
- Thưa bệ hạ, bệ hạ là một đấng minh quân vĩ đại nhất. Ở bệ hạ toát lên một khí chất phi thường khiến ai ai cũng đều bị khuất phục.
- Còn nữa thưa bệ hạ! Người luôn quan tâm và lo lắng cho sự an nguy của trăm họ bá tánh. Thần tin chỉ chừng đó cũng đủ để mọi người yêu mến, thấu tỏ tấm lòng quảng đại của bệ hạ đó ạ.
- Thưa bệ hạ, thần cầu nguyện cho sức khỏe của người sớm hồi phục để muôn dân được cậy nhờ.
- Thần không thể không nói với bệ hạ, chân lý không thể mua được bằng tiền bạc châu báu.
- Nếu như vậy, trẫm sẽ không tặng cho khanh tiền bạc hay châu báu, chỉ cần khanh nói thật ý nghĩ trong đầu khanh mà thôi.

- Bệ hạ, xin cho phép thần nói ra cách nhìn của thần đối với ngài. Thần cũng như bệ hạ, ai cũng đều có những ưu điểm và nhược điểm. Hơn nữa, bệ hạ mà phạm sai lầm thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng và biến thành tai họa cho nhiều người, cho cả quốc gia. Thú thực, gần đây vì chính sách siu cao thuế nặng mà bệ hạ đề ra mà nhân dân lầm than, cực chẳng đã phải nổi dậy khắp nơi. Người con xây dựng cung điện xa hoa, tổ chức yến tiệc suốt ngày đêm gây tổn thất ngân khố quá lớn. Thần mong bệ hạ hãy suy xét lại mọi sự tình để lòng dân được yên ổn, xã tắc thịnh vượng.
- Ta tồi tệ và mắc nhiều sai lầm đến thế ư? Nghe khanh nói ta như tỉnh giấc mộng. Ta thấy hổ hẹn vô cùng trước anh linh tổ tiên, trước muôn dân. Được rồi, ta sẽ tận dụng những ngày cuối cùng trong cuộc đời của mình để lo lắng cho dân, cho nước. Các khanh hãy giúp sức cho ta nữa nha.
- Chúng thần xin vâng thưa bệ hạ.
Cuối cùng, vị Hoàng Đế liền sai người mang tặng các vị đại thần những viên ngọc quý giá và phong cho nhà thông thái chức vị Tể tướng.
Một thời gian sau, các vị đại thần liền kéo nhau đến trước vị Hoàng Đế, khải tấu:
- Bệ hạ! tên gian thương nào đã cung cấp châu báu cho Ngài để tặng thưởng cho chúng thần ngày trước, hắn đáng phải bị chém đầu! Châu báu của hắn bán cho Bệ hạ toàn là của giả.
- Điều đó Trẫm đã biết trước rồi. Nhưng Trẫm cần nói cho các khanh rõ một điều, những viên châu báu đó cũng giống như lời nói của các khanh đối với Trẫm, cũng là của giả như nhau cả thôi !
- Trước khi băng hà, Trẫm muốn biết các khanh đánh giá và đối xử với Trẫm như thế nào. Theo các khanh, Trẫm là một Hoàng Đế tốt hay không tốt? Các khanh cứ nói thật lòng, đừng e ngại, đừng giả dối bất cứ điều gì. Trẫm không trách tội các khanh đâu và cam kết trước khi chết, Trẫm sẽ tặng cho mỗi khanh một viên ngọc quý làm kỷ niệm.
- Thưa bệ hạ, bệ hạ là một đấng minh quân vĩ đại nhất. Ở bệ hạ toát lên một khí chất phi thường khiến ai ai cũng đều bị khuất phục.
- Còn nữa thưa bệ hạ! Người luôn quan tâm và lo lắng cho sự an nguy của trăm họ bá tánh. Thần tin chỉ chừng đó cũng đủ để mọi người yêu mến, thấu tỏ tấm lòng quảng đại của bệ hạ đó ạ.
- Thưa bệ hạ, thần cầu nguyện cho sức khỏe của người sớm hồi phục để muôn dân được cậy nhờ.
- Thần không thể không nói với bệ hạ, chân lý không thể mua được bằng tiền bạc châu báu.
- Nếu như vậy, trẫm sẽ không tặng cho khanh tiền bạc hay châu báu, chỉ cần khanh nói thật ý nghĩ trong đầu khanh mà thôi.

- Bệ hạ, xin cho phép thần nói ra cách nhìn của thần đối với ngài. Thần cũng như bệ hạ, ai cũng đều có những ưu điểm và nhược điểm. Hơn nữa, bệ hạ mà phạm sai lầm thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng và biến thành tai họa cho nhiều người, cho cả quốc gia. Thú thực, gần đây vì chính sách siu cao thuế nặng mà bệ hạ đề ra mà nhân dân lầm than, cực chẳng đã phải nổi dậy khắp nơi. Người con xây dựng cung điện xa hoa, tổ chức yến tiệc suốt ngày đêm gây tổn thất ngân khố quá lớn. Thần mong bệ hạ hãy suy xét lại mọi sự tình để lòng dân được yên ổn, xã tắc thịnh vượng.
- Ta tồi tệ và mắc nhiều sai lầm đến thế ư? Nghe khanh nói ta như tỉnh giấc mộng. Ta thấy hổ hẹn vô cùng trước anh linh tổ tiên, trước muôn dân. Được rồi, ta sẽ tận dụng những ngày cuối cùng trong cuộc đời của mình để lo lắng cho dân, cho nước. Các khanh hãy giúp sức cho ta nữa nha.
- Chúng thần xin vâng thưa bệ hạ.
Cuối cùng, vị Hoàng Đế liền sai người mang tặng các vị đại thần những viên ngọc quý giá và phong cho nhà thông thái chức vị Tể tướng.
Một thời gian sau, các vị đại thần liền kéo nhau đến trước vị Hoàng Đế, khải tấu:
- Bệ hạ! tên gian thương nào đã cung cấp châu báu cho Ngài để tặng thưởng cho chúng thần ngày trước, hắn đáng phải bị chém đầu! Châu báu của hắn bán cho Bệ hạ toàn là của giả.
- Điều đó Trẫm đã biết trước rồi. Nhưng Trẫm cần nói cho các khanh rõ một điều, những viên châu báu đó cũng giống như lời nói của các khanh đối với Trẫm, cũng là của giả như nhau cả thôi !
Bình luận (0)