Chiếc lá dũng cảm
Giọng đọc:
Hằng Nga
Tuấn Anh
22/03/2017 139
00:00
05:00
Từ dưới lòng đất một mầm xanh vươn lên. Trong tiết trời mùa xuân nó vươn mình lớn lên mạnh mẽ. Tàn lá xum xuê, tốt tươi chính là nơi chú ngụ của gia đình nhà chim sẻ.
- Mùa xuân thích quá, thích quá! Thật là nhiều chồi non và trái chín. Ở khắp mọi nơi cái gì cũng tràn đầy nhựa sống. Không khí dễ chịu quá đi mất. – Sẻ em reo lên sung sướng.
- Bây giờ đã mùa hè rồi đó các em. Chẳng mấy chốc là thu sang, đông tới. Mọi thức ăn của chúng ta sẽ khan hiếm dần, chúng ta phải đi kiếm ăn, tích trữ một chút cho mùa thu thôi.- Sẻ chị gương mặt đăm chiêu, dặn dò các em.
- Thế hết thức ăn thì chúng ta phải làm gì? Chúng ta sẽ chết mất ư? Sẻ út non nớt lo lắng hỏi
- À không, chúng ta sẽ chỉ ở đây đến cuối mùa thu. Mùa đông lạnh giá sẽ không còn thức ăn, lá cây rụng hết, sẽ chẳng có chỗ cho chúng ra trú ngụ.
- Cuối mùa thu là khi nào ạ? Và chúng ta sẽ đi đâu?
- Cuối mùa thu, khi lá vàng trên cây đã rụng gần hết, chúng ta sẽ di chuyển tới phương Nam. Vì thế các em cần chuẩn bị sức khỏe cho mình ngay từ bây giờ.
- Vậy thì chúng ta đi kiếm trái ngọt ngay thôi.

Dứt lời hai Sẻ bay đi, Sẻ út buồn bã ở lại
- Mình muốn ở lại đây. Nơi này rất đẹp! Và mình đã gắn bó với nó 2 mùa rồi. Vả lại mình sợ phải đi xa. Những chuyến đi dài ngày nhiều nguy hiểm, vất vả. Rồi sau khi tới đó thì cũng chỉ một mùa đông là quay về đây.
Những cơn gió mạnh thổi qua những chiếc là vàng theo gió lần lượt rụng xuống. Sẻ út buồn rầu, đang đăm chiêu suy nghĩ, thì bỗng chị lá cất tiếng hỏi thăm.
- Sẻ nhỏ à, sao em lại buồn thế? Các bạn em đã đi kiếm ăn hết rồi, sao em còn ở đây?
- Em đang lo sợ cho chuyến đi tránh đông sắp tới. Tụi em sẽ phải di chuyển hàng ngàn cây số để đến một nơi ấm áp hơn, có thức ăn và nơi trú ngụ.
- Ồ, sao em phải sợ kia chứ? Em đi cùng với cả đàn kia mà. Có nhiều người khỏe mạnh, lớn tuổi, sẽ che chở cho em.
- Nhưng vẫn sẽ mệt mỏi và nguy hiểm lắm chị ạ.
- Tại sao em lại không nghĩ rằng, trải qua quá trình gian khổ đó, em sẽ nhận được phần thưởng là ánh nắng ấm áp, những chùm trái chín mọng, những dòng suối mát lành. Đó sẽ là một nơi an toàn, đẹp như nơi này. Không phải chịu cái rét và thiếu thốn nữa.
- Vâng chị nói đúng. Thế còn chị thì sao?
- Mùa thu là lá vàng sẽ rụng hết, chị sẽ chẳng còn được ở trên cây nữa. Chị có sợ không?
- Ồ không, Sẻ nhỏ à. Đó là quy luật của tự nhiên. Chị cây được sinh ra, nuôi dưỡng, được đón ánh nắng mỗi sớm mai, đem lại chất diệp lục cho cây. Chị ấy còn giúp cho các em có tổ ấm. Cuộc sống của chị chẳng phải rất hữu ích sao?
- Nhưng chị sẽ héo úa, tan vào lòng đất, sẽ chẳng còn gì cả.
- Đúng, chị sẽ tan vào lòng đất, nhưng thân thể chị lại tiếp tục làm chất dinh dưỡng để làm đất tươi tốt, nhờ đó chính cái cây này sẽ có thêm nguồn sống.
- Chị thật là dũng cảm, chị lá ạ!
- Em cũng sẽ là một Sẻ nhỏ dũng cảm. Chẳng qua với cách nhìn nhận và suy nghĩ tiêu cực, em sẽ thấy mình bé nhỏ và dễ bị nản lòng trước khó khăn. Hãy nhìn về tương lai tương sáng phía trước, bởi sẽ luôn có những thành quả xứng đáng cho những cố gắng của em
- Em hiểu rồi, em sẽ không lo lắng vô ích nữa. Em sẽ bay về phương Nam ấm áp cũng gia đình của mình.
- Tạm biệt chị lá nha!
Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Sản xuất: Công ty CP truyền thông VNNplus
- Mùa xuân thích quá, thích quá! Thật là nhiều chồi non và trái chín. Ở khắp mọi nơi cái gì cũng tràn đầy nhựa sống. Không khí dễ chịu quá đi mất. – Sẻ em reo lên sung sướng.
- Bây giờ đã mùa hè rồi đó các em. Chẳng mấy chốc là thu sang, đông tới. Mọi thức ăn của chúng ta sẽ khan hiếm dần, chúng ta phải đi kiếm ăn, tích trữ một chút cho mùa thu thôi.- Sẻ chị gương mặt đăm chiêu, dặn dò các em.
- Thế hết thức ăn thì chúng ta phải làm gì? Chúng ta sẽ chết mất ư? Sẻ út non nớt lo lắng hỏi
- À không, chúng ta sẽ chỉ ở đây đến cuối mùa thu. Mùa đông lạnh giá sẽ không còn thức ăn, lá cây rụng hết, sẽ chẳng có chỗ cho chúng ra trú ngụ.
- Cuối mùa thu là khi nào ạ? Và chúng ta sẽ đi đâu?
- Cuối mùa thu, khi lá vàng trên cây đã rụng gần hết, chúng ta sẽ di chuyển tới phương Nam. Vì thế các em cần chuẩn bị sức khỏe cho mình ngay từ bây giờ.
- Vậy thì chúng ta đi kiếm trái ngọt ngay thôi.

Dứt lời hai Sẻ bay đi, Sẻ út buồn bã ở lại
- Mình muốn ở lại đây. Nơi này rất đẹp! Và mình đã gắn bó với nó 2 mùa rồi. Vả lại mình sợ phải đi xa. Những chuyến đi dài ngày nhiều nguy hiểm, vất vả. Rồi sau khi tới đó thì cũng chỉ một mùa đông là quay về đây.
Những cơn gió mạnh thổi qua những chiếc là vàng theo gió lần lượt rụng xuống. Sẻ út buồn rầu, đang đăm chiêu suy nghĩ, thì bỗng chị lá cất tiếng hỏi thăm.
- Sẻ nhỏ à, sao em lại buồn thế? Các bạn em đã đi kiếm ăn hết rồi, sao em còn ở đây?
- Em đang lo sợ cho chuyến đi tránh đông sắp tới. Tụi em sẽ phải di chuyển hàng ngàn cây số để đến một nơi ấm áp hơn, có thức ăn và nơi trú ngụ.
- Ồ, sao em phải sợ kia chứ? Em đi cùng với cả đàn kia mà. Có nhiều người khỏe mạnh, lớn tuổi, sẽ che chở cho em.
- Nhưng vẫn sẽ mệt mỏi và nguy hiểm lắm chị ạ.
- Tại sao em lại không nghĩ rằng, trải qua quá trình gian khổ đó, em sẽ nhận được phần thưởng là ánh nắng ấm áp, những chùm trái chín mọng, những dòng suối mát lành. Đó sẽ là một nơi an toàn, đẹp như nơi này. Không phải chịu cái rét và thiếu thốn nữa.
- Vâng chị nói đúng. Thế còn chị thì sao?
- Mùa thu là lá vàng sẽ rụng hết, chị sẽ chẳng còn được ở trên cây nữa. Chị có sợ không?
- Ồ không, Sẻ nhỏ à. Đó là quy luật của tự nhiên. Chị cây được sinh ra, nuôi dưỡng, được đón ánh nắng mỗi sớm mai, đem lại chất diệp lục cho cây. Chị ấy còn giúp cho các em có tổ ấm. Cuộc sống của chị chẳng phải rất hữu ích sao?
- Nhưng chị sẽ héo úa, tan vào lòng đất, sẽ chẳng còn gì cả.
- Đúng, chị sẽ tan vào lòng đất, nhưng thân thể chị lại tiếp tục làm chất dinh dưỡng để làm đất tươi tốt, nhờ đó chính cái cây này sẽ có thêm nguồn sống.
- Chị thật là dũng cảm, chị lá ạ!
- Em cũng sẽ là một Sẻ nhỏ dũng cảm. Chẳng qua với cách nhìn nhận và suy nghĩ tiêu cực, em sẽ thấy mình bé nhỏ và dễ bị nản lòng trước khó khăn. Hãy nhìn về tương lai tương sáng phía trước, bởi sẽ luôn có những thành quả xứng đáng cho những cố gắng của em
- Em hiểu rồi, em sẽ không lo lắng vô ích nữa. Em sẽ bay về phương Nam ấm áp cũng gia đình của mình.
- Tạm biệt chị lá nha!
Giọng đọc: Tuấn Anh, Hằng Nga
Sản xuất: Công ty CP truyền thông VNNplus
Bình luận (1)
huongxinh
Hahhhhhhhhhhhhhghhh